Archive

truyện cổ tích việt nam thạch sanh và lý thông
Truyện cổ tích việt nam Thạch Sanh và Lý Thông
Thạch Sanh truyện thạch sanh truyện cổ tích thạch sanh thạch sanh 3d truyện thơ thạch sanh bài giảng thạch sanh thạch sanh ngữ văn 6 thạch sanh nhí văn bản thạch sanh
Ngày xưa ở Quận Cao Bình có vợ chồng Bác tiền phu Thạch Nghĩa tuổi đã cao mà không có con. Vợ chồng ngày đêm lo buồn, càng ra sức làm việc nghĩa, như khơi cống, đào mương, đắp đường, vét giếng, cùng lo nấu nước giúp cho người qua đường uống, để mong trời trông lại mà cho một mụn con. Quả nhiên, về sau Thạch Bà thụ thai, nhưng ba năm chưa đẻ. Giữa lúc đó, Thạch Ông mất, Thạch Bà sinh hạ một đứa con trai khôi ngô tuấn tú, đặt tên là Thạch Sanh. Sau đó mấy năm, Thạch Bà cũng mất, Thạch Sanh từ đó sống côi cút trong một túp lều dưới gốc đa, chỉ có một cái khố che thân và một cái búa đốn củi. Năm Thạch Sanh mười ba tuổi, Ngọc Hoàng sai tiên xuống dạy chàng đủ các môn võ nghệ, mọi phép thần thông.
>>> Truyền thuyết về hoa dâm bụt
>>> Sự tích con tằm
Truyện cổ tích việt nam Thạch Sanh và Lý Thông. Một hôm, có anh hàng rượu tên là Lý Thông đi ngang qua đó ghé lại nghỉ chân. Thấy Thạch Sanh khỏe mạnh, lại mồ côi, có thể lợi dụng được, bèn kết nghĩa làm anh em, rồi đưa Thạch Sanh về nhà.
Bấy giờ có một con trăn tinh thường bắt người ăn thịt, quan quân mấy lần vây đánh nhưng nó nhiều phép thần thông, nên không ai làm gì được; nhà vua đành truyền lập miếu thờ, và cứ hàng năm phải nộp cho nó một mạng người. Năm ấy đến lượt Lý Thông phải đi nộp mình. Mẹ con nghe tin, hoảng hốt, bàn định mưu kế đưa Thạch Sanh đi chết thay. Chiều hôm đó Thạch Sanh đi đốn củi về thì Lý Thông đãi rượu, rồi bảo:
-“Hôm nay có việc quan trọng, triều đình cắt phiên cho anh đi canh miếu thờ, ngặt vì anh trót cất mẻ rượu, sợ hỏng việc ở nhà; mong em chịu khó đi thay anh một đêm.” Thạch Sanh không nghi ngờ gì cả, thuận đi ngay.

truyện cổ tích việt nam thạch sanh và lý thông
Nửa đêm, giữa khu rừng, bỗng gió thổi cây rung, không khí lạnh buốt, Trăn tinh hiện ra, giơ vuốt nhe nanh, hà hơi tóe lửa, sấn đến định ăn thịt Thạch Sanh. Thạch Sanh bình tĩnh, hoá phép đánh nhau với Trăn tinh, hồi lâu thì yêu quái bị giết chết, hoá ra một con trăn lớn. Thạch Sanh chặt lấy đầu mang về. Ðến nhà thì hết canh ba. Thạch Sanh gọi cửa, mẹ con Lý Thông ngỡ là hồn Thạch Sanh hiện về báo oán, ở trong nhà mẹ con cứ lạy lục, khấn vái mãi. Thạch Sanh mới rõ dã tâm của hai người cố tình đưa mình đến chỗ chết, nhưng Sanh tánh hiền lành, không giận, vui vẻ kể chuyện giết trăn cho mẹ con Lý Thông nghe. Lý Thông nghe xong, nảy ra một mưu thâm độc. Nó dọa Thạch Sanh rằng Trăn tinh là của nhà vua nuôi xưa nay, bây giờ giết đi, tất thế nào cũng bị tội chết. Rồi khuyên Thạch Sanh trốn đi, để hắn ở nhà kiếm cách thu xếp trở về thôn cũ ở gốc đa. Còn Lý Thông thì đêm ngày trẩy kinh, tâu vua đã trừ được Trăn tinh và hắn được Vua phong chức đô đốc.
Bấy giờ công chúa con vua muốn kén phò mã, bảng yết khắp dân gian, điệp gửi cùng các nước, nhưng không chọn được ai vừa ý. Một hôm công chúa đi dạo vườn hoa, bỗng con yêu tinh Ðại bàng sà xuống cắp đi mất. Tình cờ đại bàng bay ngang trên cây đa có Thạch Sanh đang ngồi thẫn thờ dưới gốc cây. Thạch Sanh thấy vậy, liền gương cung bắn một phát trúng ngay vào cánh. Nhưng đại bàng rút tên ra rồi tiếp tục bay đi, Thạch Sanh lần theo vết máu đỏ, thấy đại bàng chui vào một cái hang rất kiên cố. Chàng đánh dấu lối vào hang và trở về.
Khi nghe tin công chúa bị yêu quái cắp đi mất tích nhà vua đau lòng xót ruột, truyền cho lý Thông đi tìm, hứa tìm được sẽ gả công chúa và truyền ngôi cho. Lý Thông vừa mừng vừa lo, bèn lập mưu mở hội hát xướng trong mười ngày, sức cho nhân dân đến xem mục đích để dò hỏi nghe ngóng tin tức. Tám chín ngày đã qua, mà không nghe ai nói một lời gì về chuyện đại bàng bắt người cả. Tin Lý Thông mở hội hát xướng đồn đến tai Thạch Sanh, chàng lần về thăm, gặp Thạch Sanh, Lý Thông tỏ mối lo không tìm được công chúa. Thạch Sanh thật thà mà kể lại về việc bắn trúng cánh chim. Lý Thông mừng lắm, lập tức nhờ Thạch Sanh dẫn đường, mang lính đến nơi sào huyệt của yêu quái. Thạch Sanh tình nguyện xuống hang tìm công chúa hộ bạn. Quả nhiên gặp công chúa ở đó, Thạch Sanh bèn lấy thuốc mê, bảo công chúa đưa cho đại bàng uống. Ðoạn Thạch Sanh buộc công chúa vào dây, ra hiệu cho Lý Thông ở ngoài hang kéo lên. Xong chàng sửa soạn lên theo, nhưng Lý Thông đã ra lệnh cho quân lính lấp kín hang lại mất rồi. Giữa lúc đó thì đại bàng tỉnh lại. Thấy mất công chúa, hắn nổi giận lôi đình gầm lên, vách đá ầm ầm rung chuyển. Nhưng Thạch Sanh hoá phép đánh nhau với nó, cuối cùng đại bàng bị giết chết, Thạch Sanh mò tìm lối ra, đi đến một nơi, chàng thấy có một cũi sắt trong giam một người con trai. Thì ra đó là thái tử con vua Thủy Tề, bị đại bàng giam đã ngót một năm. Thạch Sanh lấy cung vàng bắn tan cũi sắt, cứu thái tử ra. Thái tử mời Thạch Sanh về thủy cung để vua cha được đền ơn. Vua Thủy Tề mừng lắm, tặng Thạch Sanh vô số vàng bạc châu báu, nhưng chàng đều từ chối không nhận, chỉ nhận lấy một cây đàn. Xong rồi từ giã vua và thái tử, lên trần gian, về chốn cũ ở gốc đa.
Bấy giờ hồn Trăn tinh và Ðại bàng, khổ sở đói khát, đi thang lang, thất thểu, tình cờ gặp nhau, bèn bàn định mưu kế trả thù Thạch Sanh. Chúng lẻn vào kho vua ăn trộm ngọc ngà châu báu, rồi mang về để ở gốc đa, chỗ của Thạch Sanh. Thạch Sanh bị bắt hạ ngục.
Nói về công chúa, từ khi lên khỏi hang, chờ Thạch Sanh lên. Thấy Lý Thông đã lấp mất cửa hang, uất ức lên mà hóa câm. Khi trở về cung, ai hỏi gì nàng cũng không nói. Vua buồn rầu sai Lý Thông lập đàn cầu nguyện, nhưng đàn lập đã một tháng mà công chúa vẫn không nói được. Kịp đến cho Thạch Sanh bị bắt giao cho Lý Thông xét sử, thì Lý Thông bèn định tâm giết đi cho khỏi lo ngại về sau. Ngồi trong ngục. Thạch Sanh buồn tình lấy đàn ra gẩy, Không ngờ cây đàn ấy lại là đàn thần . Gẩy đến đâu đàn kể lể đến đó, nó kể rõ đầu đuôi câu chuyện, nó tố cáo tội ác của Lý Thông, nó oán trách sự hờ hững của công chúa. Nó kêu lên, nó rền rĩ, ngân nga trong cung này đến cung nọ. Công chúa ngồi trên lầu, nghe tiếng đàn bỗng reo mừng, cười nói, xin vua cha cho gọi người gẩy đàn. Vua đòi Thạch Sanh kể lại sự tình cho vua nghe, từ khi mồ côi cha mẹ, học phép tiên, kết bạn với Lý Thông, khi chém Ttrăn tinh, khi bắn đạ bàng, cứu công chúa và bị lấp cửa hang. Khi cứu con vua thuỷ tề, khi bị hồn yêu tinh vu oan giáo hoạ.
Vua liền truyền lệnh hạ ngục mẹ con Lý Thông, và giao cho Thạch Sanh được toàn quyền xử định. Thạch Sanh thương tình cho hai mẹ con Lý Thông trở về làng, nhưng dọc đường hai mẹ con gặp trận mưa giông và cả hai đều bị sét đánh chết.
Kế đó, vua cho Thạch Sanh kết hôn cùng công chúa, tin ấy truyền đi, thái tử mười tám nước chư hầu trước đã ôm hận vì bị công chúa ruồng rẫy, nay vua gả cho một thằng khố rách áo ôm, liền cất binh mã đến hỏi tội .Vua sai Thạch Sanh ra dẹp giặc. Khi giáp trận, Thạch Sanh lại đem cây đàn của mình ra gẩy. Tiếng đàn khi khoan khi nhặt, êm ấm lạ thường, khiến cho quân địch phải xúc động, người thì bồi hồi thương con, thương vợ, kẻ thì bâng khuâng nhớ tới quê hương ,không một ai còn nghĩ tới chiến đấu nữa. Thái tử mười tám nước chư hầu thấy thế khiếp sợ vội vàng xin hàng, Thạch Sanh dọn một liêu cơm nhỏ cho chúng ăn, nhưng chúng ăn mãi không hết. Chúng càng phục Thạch Sanh rập đầu lậy tạ kéo nhau về nước.
Vua liền làm lễ nhường ngôi cho Thạch Sanh. Khi lên ngôi công việc đầu tiên của Thạch Sanh là xóa thuế, phóng thích tù nhân, và khuyến khích muôn dân trăm họ theo nghề nông trang.Từ đó, nhân dân mới được yên ổn làm ăn nhà nhà được no ấm đông vui.
Thơ mầm non chủ đề biển hải đảo
Thơ mầm non chủ đề biển hải đảo
Thơ mầm non chủ đề tết và mùa xuân trường mầm non mùa xuân trường mầm non mùa xuân cù chính lan trường mầm non mùa xuân kim mã thượng trường mầm non mùa xuân vũng tàu đến thơ mầm non chủ đề quê hương đất nước thơ về quê hương đất nước thơ về quê hương đất nước tự sáng tác
Tôi đã sáng tác các bài thơ, bài vè như sau: Giáo án mầm non
Bài: Trường Sa thân yêu
Mênh mông trời biển bao la
Một vùng biển đảo thật là thân thương
Các anh ở đó biên cương
Cầm chắc tay súng ngăn phường xâm lăng
Lối liền biển đảo xa xăm
Trường Sa yêu dấu tháng năm giữ gìn
Toàn dân gửi trọn niềm tin
Để cho dân tộc bình yên tháng ngày
Hòa bình hạnh phúc vui thay
Trường Sa yêu dấu hàng ngày bên anh.
Sáng tác: Nguyễn Thị Loạt
Em ước mơ làm bộ đội Hải quân
Đây Trường Sa
Đây Hoàng Sa
Mảnh đất thiêng
Hùng vĩ
Nơi máu thịt
Của bao người
Đã ngã xuống
Và hy sinh
Quên thân mình
Để bảo vệ
Quê hương
Giữ bình yên
Sáng tác: Nguyễn Thị Loạt
Em mong ướcCho Tổ quốc
Lớn lên
Khoác trên mình
Bộ áo lính
Chú hải quân
Ngày đêm
Canh gác
Vùng đất thiêng
Giữ bình yên
Và bảo vệ
Chủ quyền
Đất nước
Của Việt Nam.
Tự hào biển đảo quê em
Quê hương em biết bao tươi đẹp
Nước biển xanh và sóng vỗ rì rào
Nắng chói chang trên bờ cát trắng
Mùa hè đến tấp nập người đến thăm
Người thì tắm, người ngồi ngắm,
Biển đông hơn và sóng vẫn dạt dào
Ôi! thật đẹp, thật là đẹp!
Rất nhiều biển nổi tiếng của Việt Nam
Biển Sầm Sơn, biển Nha Trang
Vịnh Hạ Long, lại biển Cửa Lò
Côn Đảo xa xôi, Cát Bà, Phú Quốc
Biển quê mình đẹp lắm, bạn biết không?
Hơn thế nữa đảo Trường Sa hùng vĩ
Mảnh đất thiêng che chắn đất liền
Đảo Hoàng Sa bao la lộng gió
Thuộc chủ quyền đất nước của Việt Nam
Biết mấy tự hào biển đảo quê hương
Mẹ! mẹ ơi cô dạy
Bài bảo vệ môi trường
Mỗi khi đi tắm biển
Phải nhớ mang áo phao
Không làm ồn gây ào
Không vứt rác bừa bãi
Vỏ bim bim bánh kẹo
Vỏ bánh gói, ni lông
Các bé nhớ nghe không
Phải bỏ vào thùng rác
Bỏ đúng nơi quy định
Để bảo vệ môi trường
Giữ trong xanh nước biển
Cho không khí trong lành
Cho mực, tôm, cá, ghẹ…
Phát triển và sinh sôi
Cung cấp cho con người
Thức ăn giàu dinh dưỡng
Đồng thời giúp phát triển
Tiềm lực về giao thông
Đường biển lại hàng không
Tàu bè đi tấp nập
Người du lịch, nghỉ mát
Cảm thấy rất vừa lòng
Biển đẹp, nước lại trong
Có công của bé đấy
Vì bé nhớ lời cô
Biết bảo vệ môi trường.
Sáng tác: Nguyễn Thị Loạt
Em yêu biển quê em
Bạn ơi có biết không
Bầu trời cao xanh trong
Bên những bờ biển rộng
Thuyền buồm đi tấp nập
Người người đi tắm biển
Khi bình minh xuất hiện
Cảnh biển đẹp vô cùng
Giữa làn nước trong xanh
Sóng vẫn vỗ rì rào.
Biển bao la rộng lớn
Nhô lên hai núi đá
Giống như hai con gà
Là vịnh Hạ Long đó.
Bạn nghe kể tiếp nhé
Cảnh đẹp lại hữu tình
Nước rất trong và mát
Núi hòn Trống, hòn Mái
Đã đi vào hồn thơ
Biển đẹp vào bậc nhất
Biển Sầm Sơn đó mà
Em yêu biển quê mình
Những biển bờ cát trắng
Thật đẹp! thật tuyệt đẹp!
Sáng tác: Nguyễn Thị Loạt
Bố em là lính biển
Bố em là bộ đội
Lặn lội ngoài đảo xa
Canh giữ biển quê ta
Mẹ dặn bé ở nhà
Luôn chăm ngoan học nhé
Lúc nào ngoan bố sẽ
Thưởng một chuyến đi thăm
Nơi đảo xa vạn dặm,
Bé thương bố nhiều lắm
Làm việc nơi đảo vắng
Bé ơi! Hãy cố gắng
Luôn vâng lời mẹ cha
Bé ơi! Hãy ở nhà
Là trò ngoan con nhé!
Sáng tác: Nguyễn Thị Loạt
Vè về đảo Trường Sa
Lẳng lặng mà nghe
Bài vè tôi kể
Về biển đảo nhé
Mời bạn hãy ghé
Thăm đảo Trường Sa
Đảo của chúng ta
Biển cũng là nhà
Đảo là quê hương
Trên đường đi tới
Nhiều hòn đảo mới
Hoàng Sa đó mà,
Côn đảo, Phú Quốc
Biển nước mênh mông
Mời bạn đến thăm
Cùng vui chơi nhé
Ve vẻ vè ve
Bài vè đã hết.
Sáng tác: Nguyễn Thị Loạt
Vè ca ngợi về biển Việt Nam
Ve vẻ vè ve
Bạn nghe tôi kể
Về biển quê tôi
Đẹp vào bậc nhất
Sầm Sơn đó mà
Xa hơn tí nữa
Đố bạn biển gì?
Bạn hãy đoán đi
Cửa Lò bạn nhỉ
Mời bạn đi đến
Thăm các Vịnh nào
Nha Trang, Hạ Long
Cũng đẹp vô cùng
Mặt nước trong xanh
Sóng vỗ rì rào
Ngày đêm ở đó
Người dân bắt cá
Tôm, cua, cá, mực
Cùng nhiều hải sản
Cho chúng ta ăn
Khỏe mạnh lớn nhanh
Thông minh, học giỏi.
Sáng tác: Nguyễn Thị Loạt
Các bài thơ sưu tầm:
Chú hải quân
Đứng canh ngày canh đêm
Ngoài xa vời hải đảo
Kìa bóng chú hải quân
Dưới trời xanh trứng sáo.
Mặc nắng mưa gió bão
Cây súng chú chắc tay
Quân thù mà ló mặt
Biển lớn sẽ vùi thây.
Em mong ngày khôn lớn
Sẽ vượt sóng ra khơi
Cũng cầm chắc tay sung
Giữ lấy biển lấy trời.
Sưu tầm
Trăng treo trên đảo
Đất quê ta hai mùa mưa nắng
Mẹ hiền nuôi con khôn lớn mỗi ngày
Con sông dài bên bồi bên lở
Ruộng phù sa thẳng cánh cò bay.
Trời Việt Nam mênh mông rừng biển
Chung mẹ Âu cơ giòng giống Tiên Rồng
Nhớ nghe em thiêng liêng từng tấc đất
Từ bao đời xương máu của cha ông.
Bên cánh võng mẹ ru thời thơ ấu
Giấc ngủ ngoan ngọt dịu ca dao
Không quên được nỗi đau dân tộc
Một ngàn năm nô lệ giặc tàu.
Đất nước ta tuy nghèo và nhỏ bé
Nhưng dân mình chưa từng sợ ngoại xâm
Đẹp tuyệt vời trăng vàng treo trên đảo
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam.
Rồi mai này anh xa thành phố
Giữ bình yên biển đảo quê hương
Em hãy nhớ tình quê hồn nước
Trái tim mình là tổ quốc yêu thương!
Sưu tầm
Bố là lính hải quân
Hôm bố về nhà
Cõng bé lên vai
Bố nhún, bố nhảy
Bố bảo như là
Tàu bố ngoài khơi
Bé ngồi trên vai
Lắc lư lắc lư
Cứ như ngồi tàu
Lướt trên biển vậy
Mẹ thương bảo bố
Lính hải quân mà
Đã về đến nhà
Còn ham làm sóng.
Sưu tầm
Biển ùa vào rộn rã
Bờ cát khẽ hân hoan
Sóng biến xô ào ạt
Tạo nên điệu nhạc xanh
Như lời ru của mẹ
Biển đùa với trẻ con
Sưu tầm
Đồng dao – Hạt mưa hạt móc |
Tôi ở trên trời Tôi rơi xuống đất Tưởng rằng tôi mất Chẳng hóa tôi không Tôi chảy ra sông Nuôi loài tôm cá Qua các làng xã Theo máng theo mương Cho người trồng trọt Thóc vàng chật cót Cơm trắng đầy nồi Vậy chớ khinh tôi Hạt mưa hạt móc |
Sưu tầm |
Hạt muối
Lung linh hạt trắng
Phơi trắng đồng trưa
Bàn tay của sóng
Đưa nước lên bờ
Bàn tay của mẹ
Chia đều từng ô
Bàn tay của gió
Quạt cho nắng khô
Bao nhiêu bàn tay
Làm nên hạt muối
Nhỏ xíu, lạ chưa!
Sưu tầm
thơ mầm non bài thơ mầm non bài giảng giáo án mầm non do choi mầm non chủ trường mầm non tài liệu mầm non giáo án mầm non mới bài giảng giáo dục mầm non mầm non võ quảng
Xem thêm: Thơ truyện mầm non chủ đề gia đình