Archive
Chọn lọc những truyện kể cho bé rất hay
truyện kể cho bé nghe truyện kể cho bé từ nhà nhà kể mẫu giáo từ kể mẫu giáo từ nhà trẻ đến mẫu giáo truyện nhà trẻ các truyện kể bé nghe truyện kể bé nghe sự tích sọ dừa
Kể chuyện bé nghe “Sự tích hoa phượng”
Chọn lọc những truyện kể cho bé rất hay
Vì sao thỏ cụt đuôi
Thỏ và Nhím là đôi bạn rất thân. Thỏ vốn thông minh nhưng nghịch ngợm hay leo trèo nhảy nhót khắp nơi. Nhím hiền lành, chịu khó, tính tình cẩn thận, chắc chắn.
Một hôm Thỏ rủ Nhím ra ven rừng chơi. Cạnh rừng có một con đường đất đỏ chạy qua, bên kia là bãi cỏ rộng nhiều hoa thơm, bướm lượn, trông thật thích mắt.
Thỏ nói với Nhím: “Chúng mình chạy nhanh qua đường, sang bên kia tha hồ mà hái hoa, bắt bướm.”
Vốn tính cẩn thận Nhím nói: “Bên kia đường là bãi cỏ trống vắng, trên đường lại có ô tô chạy chúng mình đứng ngắm hoa cũng được.”
Thỏ nghĩ: “Bãi cỏ rộng thế tha hồ mà chạy nhảy, nếu có gì nguy hiểm thì mình chạy nhanh là được.
Nghĩ rồi, Thỏ chạy băng qua đường. Vừa lúc ấy có một chiếc ô tô chạy đến. Thấy Thỏ, ôtô vội phanh thắng két một cái, chú Thỏ bé nhỏ chui tọt vào gầm xe, chiếc đuôi xinh đẹp của nó đã bị xe đè lên đứt rời ra.
Thấy Thỏ bị nạn, Nhím vội chạy ra đỡ Thỏ vào lề đường. Bị mất đuôi, Thỏ đau đớn, nó ân hận vì đã không nghe lời Nhím, chiếc đuôi của Thỏ còn lại một đọan ngắn ngủi trông thật xấu xí.
Nhím động viên Thỏ: “Từ nay chúng mình cùng phải cẩn thận hơn khi sang đường, phải nhìn sang trái, sang phải, không có xe đến gần mới được qua đường”. Thỏ bẽn lẽn: “Tớ đồng ý”.
Cá và Chim
Có một chú chim đậu trên cành cây. Thấy chim, cá bèn bơi lại gần. cá rủ chim:ư
Này bạn chim ơi!
Chim có biết bơi,
Xuống đây mà chơi,
Thích lắm! thích lắm! Chim nói với cá:
Ơi bạn cá ơi!
Chim không biết bơi!
Chim có đôi cánh
Chim bay trên trời Cá nghĩ một lát rồi bảo chim:
Không sao chim ơi
Cá bơi dưới nước.
Chim bay trên trời
Ta cùng đi chơi.
Thích lắm! Thích lắm! Thế rồi cá và chim rủ nhau đi chơi, cá bơi dưới nước, chim bay trên trời.
Thỏ con ăn gì?
Vào một buổi sáng mùa xuân, Thỏ con đi lang thang trong rừng. Thỏ đi mãi, đi mãi mà chẳng tìm được cái gì để ăn .
Thỏ gặp Gà Trống đang mổ thóc. Gà Trống mời: “Bạn Thỏ ơi, tôi có nhiều thóc vàng, bạn hãy ăn cùng tôi”. Thỏ con nói: “Cảm ơn bạn, nhưng tôi không ăn được thóc vàng”. Thỏ lại đi tiếp. Trên đường đi, Thỏ gặp mèo đang ăn cá. Mèo vui vẻ mời Thỏ: “Thỏ ơi, mời bạn ăn cá cùng tôi”. Thỏ nói: “Cảm ơn Mèo con nhé, tôi không ăn được cá đâu”.
Thỏ lại tiếp tục bước đi, những bước đi nặng nề vì mệt và đói. Mệt quá, Thỏ con ngồi nghĩ dưới gốc cây và bật khóc: Hu…hu…
Vừa lúc đó Dê con xách làn rau đi qua. Dê mời Thỏ con hai củ cà rốt. Thỏ con mừng rỡ cám ơn Dê con và chú ăn cà rốt một cách ngon lành.
Chim con và Gà con
Chim con bay đi bay lại trên bầu trời. Gà con chiêm chiếp dưới gốc cây.
Chim con bay mỏi cánh, sà xuống một cành cây để nghỉ. Gà con nhìn lên hỏi chim con “Trên trời chơi có thích không?”. Chim con trả lời “Tất nhiên rồi”. Gà con nghe vậy, trong bụng nghĩ thầm: “Vì sao chim con bay được mà mình lại không bay được. Mình cũng có đôi cánh kia mà!”.
Thế rồi Gà con vỗ phành phạch đôi cánh, thế nhưng nó chỉ mới nhấc mình lên được một tẹo là rơi mình xuống ngay. Gà con buồn lắm, cúi gục đầu xuống. Chim con thấy thế liền bảo với Gà con: “Anh bạn, đừng vội, đừng vội. Tớ biết bay sẽ dẫn cậu bay khắp bầu trời!”. Chim con bay sà xuống đậu bên Gà con, Gà con thích thú nhảy tót lên lưng chim con. “ Nào chúng ta cùng bay nào!”. Chim con duỗi đôi cánh, nhẹ nhàng bay vút lên không trung. Gà con thấy những đám mây bồng bềnh trôi như những nụ bông.
“Ôi! Thế giới thật rộng bao la”
– Gà con vui thích quá. Chim con cũng vậy, thấy vui trong lòng vì nó có bạn mới.
Rùa và đại bàng
Rùa nài xin Đại Bàng dạy cho nó biết bay. Đại Bàng không dạy bởi vì Rùa không thể bay được, nhưng Rùa cứ khẩn khoản nài mãi. Đại Bàng bèn lấy móng quặp Rùa bay lên cao rồi thả ra: Rùa rơi bộp xuống đất.
Cô bé và con ve
Cô bé bắt được chú ve và định vặt chân ve. Bố cô bé liền bảo:
– Đây chính là con ve vẫn ca hát mỗi sáng mai đấy.
Cô bé nhớ lại những khúc hát của ve sầu bèn thả ve ra.
Con chuột phát phì
Chuột ta gậm sàn nhà và một khe hở hiện ra
Chuột chui qua khe hở và tìm ra rất nhiều thức ăn
Là một con chuột tham lam nên chuột ăn nhiều quá đến mức bụng hắn phình to
Sáng ra chuột tìm đường trở về ổ.Nhưng thật là khổ sở
Cái bụng bự tròn căng.Đến nỗi Chuột không sao
Chui lọt được qua khe hở
Quạ đen và gà mẹ
Quạ đen bay qua sân nhà nọ nhìn thấy mẹ con đàn gà, quạ lượn vòng lại ngó nghiêng thèm lũ gà con lắm. Gà mẹ thấy quạ liền “cúc cúc” báo cho đàn con ẩn nấp vào bụng và hai cánh của mình.
Quạ bay lảng vảng trên đầu gà nói:
– Chị gà ơi, chị thả đàn con chị ra cho em xem tí. Em thích nhìn đàn con bé bỏng xinh xắn của chị.
Gà mẹ ngẩng mỏ lên nói:
– Mi nói ngon ngọt nhỉ? Nhưng mi không lừa được ta đâu. Các con ta cũng đã biết nghe lời ta rồi, không đứa nào ra khỏi cánh ta đâu. Mi đi đi, đừng lải nhải phí công.
Quạ bay đi rồi. Gà mẹ nói với đàn con:
– Lớp anh chị các con, trước có một chị không nghe lời mẹ hay tách đàn đi chơi xa. Một hôm thấy quạ, chị ấy không kịp chạy về với mẹ đã bị quà sà xuống quắp đi mất. Nay các con đều biết nghe lời mẹ, quạ sẽ chẳng làm gì được các con đâu.
Đôi bạn tốt
Thím Vịt bận đi chợ xa đem con đến gửi bác Gà Mái mẹ. Gà Mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con. Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun dế ăn.
Gà con nhanh nhẹn đi trước. Vịt con lạch bạch theo sau. Thấy Vịt con chậm chạp, Gà con không thích lắm. Ra tới vườn, Gà con bới đất tìm giun. Ngón chân của Vịt có màng, không bới đất được. Vịt con cứ lạch bạch khiến đết bị nén xuống. Gà con không tài nào tìm giun được. Gà con tức quá nói với Vịt con:
– Bạn chẳng biết bới gì cả, bạn đi chỗ khác chơi để tôi bới một mình vậy.
Vịt con thấy Gà con cáu với mình cũng buồn, liền bỏ ra ao tìm tép ăn. Một con Cáo mắt xanh, đuôi dài nấp trong bụi rậm, thấy Gà con đi tìm mồi một mình định nhảy ra vồ. Gà con sợ quá vội “ba chân bốn cẳng” chạy ra bờ ao. Gà con vừa chạy vừa kêu : “Chiếp, chiếp, chiếp !”
Vịt con đang lặn ngụp tìm tép, nghe tiếng bạn gọi vội chạy nhanh vào bờ kịp cõng bạn ra xa. Cáo chạy tới bờ đã thấy Gà và Vịt đang ở giữa ao sâu. Chờ mãi không được, Cáo liếm mép và bỏ đi. Nhờ Vịt có đôi chân như mái chèo mà Gà con thoát chết…. Lúc này, Gà mới thấy việc mình đuổi Vịt con là không tốt và xin lỗi bạn. Vịt con không giận mà còn mò tép cho Gà con ăn.
Từ đấy, mỗi khi Vịt con đến chơi, Gà con mừng tíu tít đi tìm giun cho bạn ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau. Hai bạn Gà, Vịt rất quý mến nhau
Chú Vịt xám
Vịt mẹ dẫn Vịt con đi chơi. Trước khi đi, Vịt mẹ dặn:
– Các con phải đi theo mẹ, theo đàn, không được tách ra đi một mình mà con cáo ăn thịt đấy!
Đàn Vịt con vâng dạ rối rít.
Vừa ra khỏi cổng làng, chú Vịt Xám đã quên ngay lời mẹ dặn. Chú lẻn đi chơi một mình, lang thang hết nơi này đến nơi khác. Cuối cùng chú đến một cái ao có rất nhiều tôm cá. Đứng trên bờ nhìn xuống, chú thấy từng đàn cá, tôm bơi lội tung tăng dưới nước, thỉnh thoảng một con tôm cong mình nhảy tanh tách. Thích quá, chú nhảy xuống mò lấy, mò để. Lúc ăn đã gần no, chú mới nhìn lên chẳng thấy Vịt mẹ đâu cả. Hoảng sợ, chú nhảy lên bờ gọi mẹ ầm ĩ: “Vít… vít… vít”. Gần đấy có một con cáo đang ngủ, nghe tiếng Vịt kêu, Cáo liền nhỏm dậy. Nó lẩm bẩm:
– Chà thịt vịt con ăn ngon lắm đấy! Hôm nay mình sẽ được một bữa thịt vịt thật là ngon.
Nói rồi Cáo đi nhanh ra phía bờ ao. Khi Cáo vừa ra đến nơi thì cũng là lúc Vịt mẹ tìm thấy Vịt Xám. Trông thấy Cáo, Vịt mẹ vội dẫn Vịt Xám nhảy tùm xuống ao. Thế là Vịt Xám thoát chết. Từ đấy Vịt Xám không bao giờ dám làm sai lời mẹ dặn.
Chiếc áo mùa xuân
Vào những ngày mùa đông lạnh cóng, tuyết rơi trắng xóa, cả Thỏ mẹ và Thỏ con đều khoác trên mình bộ áo da trắng tinh.
Sang xuân, chú Thỏ con vẫn mặc chiếc áo da trắng. Trong rừng, cô Gà Gô đã thay một bộ áo hoa rất đẹp bởi mùa xuân, cánh đồng đầy ắp hoa đỏ lá xanh, còn vào mùa đông, tuyết phủ trắng thì phải mặc áo trắng, như thế sẽ dễ ẩn nấp hơn!
Đến bên hồ, một anh bạn Nhái Bén vừa mới thức dậy, toàn thân tỏa ánh xanh như cây cỏ. Ngay cả những anh Châu Chấu cũng thay áo mùa xuân mới: Anh thích nhảy trên bãi cỏ thì mặc áo xanh, còn anh thích nhảy trên bãi đất lại mặc áo nâu. Nhìn thấy Thỏ con. Châu Chấu cười giễu:
– Ha ha! Mùa xuân mà vẫn mặc áo da trắng cơ à? Đúng là đồ Thỏ ngốc nghếch!
Thỏ con xấu hổ quá, chạy thẳng một mạch về nhà, nằng nặc đòi mẹ phải thay quần áo cho, Thỏ mẹ cười và nói:
– Con thử soi gương xem nào.
Và thật kỳ lạ khi trong gương, chú thấy mình đã mọc rất nhiều lông màu xám. Thỏ sung sướng reo lên:
– A! thấy rồi, con đã mặc quần áo mùa xuân mẹ ạ!
Mấy ngày sau, hai mẹ con nhà Thỏ đã thay hết lông và mặc bộ quần áo mùa xuân mới.
Chú thỏ tinh khôn
Có một lần Thỏ đến bên bờ sông bứt ngọn cỏ non nhai ngốn ngấu. Cá Sấu ở gần đó, nằm im giả như không nhìn thấy. Thỏ yên trí ăn rau. Cá Sấu liền giả bộ hiền lành từ từ bò đến bên Thỏ, rồi đột nhiên đớp gọn Thỏ vào mồm.
Cá Sấu kêu lên : “Hu ! Hu” ở trong họng cốt làm cho Thỏ sợ. Thỏ đã nằm gọn trong hàm cá Sấu. Thỏ sợ quá nhưng vẫn bình tĩnh tìm kế thoát thân.
Thỏ nói : – Bác Cá Sấu ơi, bác kêu “hu ! hu” tôi chẳng sợ đâu. Bác mà kêu “Ha ! Ha !” thì tôi sẽ sợ chết khiếp đi mất.
Nghe Thỏ nói thế, Cá Sấu liền há to mồm kêu lên “Ha ! Ha !” Thỏ nhảy phốc khỏi miệng Cá Sấu rồi quay lại cười nhạo và chạy biến vào rừng.
Cóc gọi trời mưa
Đã lâu lắm rồi trời cứ nắng mãi không có một giọt mưa. Cây ngô bắt đầu vàng úa. Cây lúa bắt đầu vàng úa. Gà vịt nháo nhác đi tìm nước uống.
Thấy thế, Cóc bèn lên trời. Cóc nổi trống “Thùng, thùng thùng!” và gọi to:
– Ọc ! Ọc ! Ọc ! Ơi ông trời! Mau mưa xuống.
Nghe tiếng Cóc gọi, ông trời cho mây đen đem mưa đổ xuống.
Có mưa, gà vịt tha hồ uống nước, lúa ngô trở lại tươi tốt.
Từ đấy, hễ nghe có tiếng Cóc kêu ọc…ọc…ọc…., ông trời lại ra lệnh cho mây đen đổ mưa.
Cáo, mèo con và đàn cá
Mèo con đang lim dim mắt sưởi nắng trong sân. Cáo thấy thế đến rủ Mèo đi chơi. Mèo và Cáo thấy đàn Cá đang vui đùa dưới hồ. Mèo đứng trên bờ và nhẹ nhàng gọi: “Cá ơi, cá ơi. Lên đây mà chơi. Vui lắm, vui lắm”. Đàn Cá liền hỏi lại: “Thế bạn có ăn thịt chúng tôi không?”.
Cáo lặng lẽ thò cái đuôi xù xì của mình xuống hồ để câu, nhưng chờ mãi mà chẳng con cá nào đến gần đuôi Cáo cả. Tức quá Mèo và Cáo cùng nhảy ùm xuống nước để vồ Cá. Thấy động đàn cá nhanh chóng biến mất. Mèo và Cáo lóp ngóp dưới nước suýt bị chết đuối mà chẳng bắt được con Cá nào. Một lúc sau, đàn Cá trở lại và bảo “Lần sau không nên lừa bạn như vậy nhé!”
Qủa trứng
Có một quả trứng ai đánh rơi .
Thấy quả trứng ,Gà Trống hỏi :
– Ò ó o ….quả trứng gì to… to !
Lợn con chạy đến , nó ngắm ngía quả trứng rồi bảo :
– Ụt ịt , ụt ịt ! Trứng gà , trứng vịt.
Qủa trứng lúc lắc, lúc lắc rồi vỡ đánh tách một cái .Vịt con ở trong trứng ló đầu ra kêu :
-“Vít , vít ,vít ,vít !”
Con Cáo
Trên bãi cỏ xanh, chú gà con đang kiếm ăn,Một con Cáo rón rén đến gần chỗ Gà con. Chợt trông thấy Cáo, Gà con hoảng hốt kêu lên:
– Chiếp! Chiếp! sợ khiếp! sợ khiếp!
Cáo liền xông ra đuổi bắt Gà con,
Gà mẹ chạy đến đánh Cáo và kêu to:
-Cục ta cục tác, Cáo ác, Cáo ác..
Nghe có Cáo ác, Chó cún chạy ra sủa vang:
Gâu! Gâu! Cáo đâu? Cáo đâu?
Mèo hoa cũng chạy ra kêu:
Meo… Meo…Đuổi theo…Đuổi theo…
Thế là nghe Gà con kêu cứu, Gà mẹ chạy ra đuổi Cáo, Chó cún chạy ra đuổi Cáo, cả Mèo hoa cũng chạy ra đuổi Cáo .
Con Cáo sợ quá,nó cụp đuôi chạy biến vào rừng
Chuyện về đôi bạn Chó. Mèo
Ngày xưa, Chó và Mèo là đôi bạn rất thân đi đến đâu chúng cũng đi với nhau.
Một hôm, Chó và Mèo xuống bếp chơi, trong bếp có một nồi cá kho rất là to.
Ngửi thấy mùi cá kho thơm phức, Mèo thèm ăn lắm. Nó loay hoay đòi mở vung nồi cá.
Thấy vậy, Chó liền bảo:
– Bạn không được làm thế, ăn vụng là xấu lắm!
Mèo không nghe lời Chó, cứ cố đẩy vung nồi, rồi chiếcc vung rơi đánh xoảng một tiếng và Mèo tha vội miếng cá rất to chạy nhanh ra vườn.
Nghe tiếng vung nồi rơi, cô chủ nhỏ chạy vội xuống bếp.
Thấy Chó đứng cạnh nồi cá, cô chủ tưởng Chó ăn vụng liên đánh cho Chó mấy roi.
Bị đánh oan, Chó giận Mèo lắm. Từ đó, Chó và Mèo không còn chơi thân với nhau như trước nữa.
Gà vịt giúp nhau
Gà con và Vịt con rủ nhau đi chơi, đi tới bờ ao. Vịt con nói với gà con rằng:
– Bạn Gà ơi, bạn không biết bơi, để tôi giúp bạn qua ao nhé!
Thế là Gà con trèo lên lưng Vịt con để Vịt con cõng sang bờ bên kia.
Lên tới bờ, Vịt con đang đi lạch bạch bỗng bị ngã xuống hố sâu, không lên được. Gà con vội nói:
– Bạn Vịt con ơi! Bạn đừng sợ nhé! Mình sẽ giúp bạn.
Nói xong, Gà con quay đi tìm lá sen hứng nước từ ao mang đổ vào hố sâu nơi Vịt con bị ngã, Gà con chạy đi chạy lại nhiều lần lấy nước và nước trong hố cao dần lên vừa đủ để Vịt con bơi ra ngoài.
Sau đó hai người bạn vui vẻ cầm tay nhau vừa ca hát vừa đi về nhà.
Bài học đầu tiên của Gấu con.
Một hôm, Gấu con xin phép mẹ ra đường chơi cùng các bạn. Gấu mẹ dặn:
– Con chơi ngoan nhé. Nếu làm sai điều gì, con phải xin lỗi. Được ai giúp đỡ thì con phải cảm ơn.
Gấu con chào Mẹ rồi vui vẻ ra đi cùng các bạn,chú chạy nhảy tung tăng và mải mê lắng nghe chim Sơn Ca hót nên Gấu va phải bạn Sóc khiến giỏ nấm văng tung tóe ra đất. Gấu con vội vàng khoanh tay và lễ phép nói:
– Cảm ơn bạn Sóc!
Nói xong Gấu con cúi xuống nhặt nấm bỏ vào giỏ giúp Sóc. Sóc ngạc nhiên nói:
– Sao Gấu con lại cảm ơn, phải nói xin lỗi chứ!
Khi đi vào rừng sâu ,mải nhìn Khỉ mẹ ngồi chải lông cho Khỉ con nên Gấu con bị trượt chân, rơi xuống hố sâu. Gấu con sợ quá kêu thất thanh:
– Cứu tôi với! Ai cứu tôi !!!
Nghe tiếng kêu cứu Bác Voi liền đi tới đưa vòi xuống hố và nhấc bổng Gấu con lên mặt đất. Gấu con luôn miệng:
– Cháu xin lỗi bác Voi, Cháu xin lỗi bác Voi!
Bác Voi cũng rất ngạc nhiên liền nói:
– Sao Gấu con lại xin lỗi, phải nói cảm ơn chứ!
Về nhà, Gấu con kể lại chuyện cho mẹ nghe. Gấu mẹ ôn tồn giảng giải:
– Bạn sóc và bác voi nói đúng đấy. Khi làm đổ nấm của bạn Sóc, con phải xin lỗi. Còn khi bác Voi cứu con ra khỏi hố sâu, con phải cảm ơn
Chăm chú nghe mẹ giải thích gấu con vui sướng reo lên :”
Con nhớ rồi ạ! -Khi làm sai phải xin lỗi , khi được giúp đỡ phải cảm ơn ”
Sóc nâu nhanh trí.
Thỏ Trắng và Sóc Nâu là một đôi bạn thân. Hôm nay là ngày sinh nhật của Thỏ Trắng, Sóc rất muốn đến dự và chúc mừng Thỏ Trắng.
Nhưng nhà Thỏ ở bên kia bờ suối, muốn sang thì phải bởi qua mà Sóc Nâu lại không biết bơi.
Nghĩ mãi, nghĩ mãi, cuối cùng Sóc Nâu tìm một cuộn dây thừng, ném một đầu dây sang phía nhà Thỏ, còn một đầu dây Sóc Nâu buộc lên cành cây.
Sóc treo chiếc ô lên dây, rồi ngồi lên và vèo…chỉ vài phút sau, Sóc Nâu đã sang đến nhà của Thỏ.
Thấy Sóc Nâu sang, Thỏ Trắng và các bạn rất vui. Bạn nào cũng khen ngợi Sóc Nâu nhanh trí.
Buổi sinh nhật của Thỏ bắt đầu, tất cả cùng múa hát chúc mừng Thỏ Trắng.